Trong bóng tối của một ngôi làng xa xôi, hai linh hồn gặp nhau giữa cơn mưa tầm tả. "Anh không thể chạy mãi được nữa," giọng điệu hỗn loạn của người đàn ông trẻ vang lên, hơi thở ngắn ngủi vì kiệt sức. "Anh không thể thoát khỏi tôi, Jin." Đôi mắt xám xịt của Jin toả sáng trong bóng đêm, ánh đèn từ chiếc đèn đeo đầu phản chiếu qua đôi mắt u ám của người kia. "Ta đã theo trace(đuổi theo) anh từ lâu." Anh ta cười khẩy. "Cái giề?" Tất cả đã kết thúc. Chỉ có âm thanh của mưa, tiếng đập của trái tim, và cơn ác mộng cuối cùng dường như đã đến. "Anh không thể hiểu." Jin nhìn thẳng vào đôi mắt kia. "Em không thể từ chối cảm xúc này." Sự run rẩy kéo dài. Mọi thứ dường như đang trở nên hỗn độn. "Anh là gì đối với em?" Tiếng hỏi đầy khẩn cầu không thể từ chối. Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông chuyển thành biểu cảm bất ngờ. "Ta... Ta là gì đối với ngươi...?" Cuối cùng, cơn mưa cũng từ bỏ việc dồn dập và cuộc gặp gỡ tưởng chừng không thể nắm được lẽ phải từ cuộc đời hỗn độn của họ.