Byeok-ru nhìn chằm chằm vào bức thư gửi cho mình từ phòng B2-05, cảm xúc lẫn lộn tràn ngập trong lòng anh. Đó là lời tuyên bố của Jeong Ju-in, người mà anh đã dần trở nên phụ thuộc. Mỗi từ, mỗi dòng chữ đều đánh thức những cảm xúc không rõ ràng trong trái tim Byeok-ru.
Những suy nghĩ quá khứ dường như đã không còn quấy nhiễu anh như trước. Jeong Ju-in với ánh nhìn ấm áp, ân cần đã vượt qua hàng rào thép bao quanh tâm hồn anh. Cảm giác an toàn mà anh trai kế đã cướp đi từ lâu, giờ đây được thay thế bằng sự ấm áp của một tâm hồn đồng trang lứa.
Đôi mắt Byeok-ru dừng ở dòng cuối cùng của bức thư, nụ cười tự tin đánh bay đi nỗi sợ hãi từ quá khứ. Cái ôm ấm áp và lời nói dịu dàng từ Jeong Ju-in đã khơi gợi sự sống lại trong con người tổn thương của Byeok-ru. Anh không cần phải cô đơn nữa.
Rồi từng bước, từng cử động, Byeok-ru và Ju-in dần tạo nên một cơn lốc cảm xúc mạnh mẽ không thể kiểm soát. Họ cùng nhau chạm vào những vùng đau của quá khứ, cùng nắm tay nhau vượt qua những tiếng đập mạnh của trái tim. Chẳng còn gì quan trọng ngoài việc họ đã tìm thấy nhau, để cùng nhau đi đến cuộc sống mới, cuộc sống không còn nỗi ám ảnh, mà chỉ là tình yêu và sự chăm sóc từ phía người kia.