Trong truyện "Thích Em Nhé", Bot, chú thỏ nhỏ dễ thương, ngày nào cũng nghĩ đến Tín, bé báo bị lạc mà Bot đã cứu giữa cơn lạnh của mùa đông. Tuy nhiên, Tín lại không ngần ngại tỏ tình với Bot mỗi khi có cơ hội. Bot, vốn rụt rè và e dè, luôn trố mắt nhìn Tín vài giây rồi chạy mất, khiến người đọc không nhịp nhàng.
Một ngày nọ, khi trời đổ mưa to, Bot cảm thấy lo lắng về Tín, liệu bé báo ấy có ổn không ở ngoài trời như vậy. Mặc dù đang bận rộn với công việc, nhưng suy nghĩ về Tín cứ ùa đến trong đầu Bot, cho tới khi anh quyết định đi tìm bé báo. Trớ trêu thay, khi Bot tới nơi, Tín cũng đã "đi lang thang" tìm Bot.
Dưới trời mưa ướt át, hai người bạn đột ngột hiểu ra tình cảm mà mình dành cho đối phương. Bot và Tín cùng nhau chạy trốn khỏi cơn mưa, cười nói, và chia sẻ những giây phút nồng nhiệt. Bot không còn e dè, Tín cũng không còn ngần ngại, hai con người, một con thỏ và một bé báo, đã tìm thấy nhau giữa bão táp cuộc đời.
Tình yêu của họ không màng đến hình hài hay dòng tộc, chỉ cần em và anh cùng tồn tại trong thế giới của riêng mình, đủ để khiến cho Bot và Tín cảm thấy hạnh phúc. Và từ đó, cuộc sống của họ bắt đầu mở ra một chương mới, nhiều hơn là sự nuôi dưỡng, nay đã trở thành tình yêu chân thành và sâu đậm.