Trên bước đường cobbledstone, hoàng tử Tôn Diêm tình cờ gặp ánh mắt uất hận của tiểu thư Thư Y. Mối quan hệ giữa họ đã từng kết thúc trong máu và nước mắt, khiến hoàng tử mang nỗi đau không thể quên. Để báo ân cho gã thợ may hiền lành, hoàng tử quyết định tự đến nhà tiểu thư, dạy bảo cô cách sống với lòng nhân từ và tấm lòng tha thứ. Thư Y, ngạo mạn và kiêu ngạo, bắt đầu thấy lòng mình rung động trước sự tận tụy và hiếu thảo của hoàng tử. Mỗi lần gặp gỡ, vị hoàng tử mềm lòng trước nụ cười trong trẻo của Thư Y, trong khi cô bắt đầu nhận ra sự ấm áp và sự quan tâm chân thành từ anh. Đến cuối cùng, hoàng tử dần nhận ra rằng, thứ quý giá nhất mà anh tìm kiếm không phải là báo ân, mà là tình yêu chân thành và sự hiểu biết sâu sắc từ Thư Y. Bằng cách nào đó, họ vượt qua ranh giới của địa vị xã hội và tìm thấy hạnh phúc trong sự đồng điệu của tâm hồn.