Baek-ya chợt thấp thỏm, tim mình như ngừng đập một chút. Câu nói của Lee Hyun đập vào tâm can của cậu như một cú đấm không báo trước. Baek-ya không thể tin vào điều đang xảy ra, nhưng sự phản ứng nhanh nhạy của cậu lại thừa nhận rằng có lẽ mình đã lộ lý tưởng đến mức không thể giấu giếm nổi.
Với tâm trạng rối bời, Baek-ya cố gắng tìm lời đáp trả nhưng miệng cậu như cầm phải, không thể nói nên lời. Lee Hyun nhìn Baek-ya với ánh mắt tò mò và tinh nghịch, trái tim của cậu như muốn nhảy ra khỏi ngực, không thể kiềm chế được cảm xúc lan tỏa.
Cuối cùng, Baek-ya cười nhẹ, cố che giấu sự bối rối bằng nụ cười gượng gạo. "Không... không phải vậy đâu, tôi... tôi chỉ..." Baek-ya thốt lên, nhưng từng chữ trở nên khập khiễng và rối rắm.
Lee Hyun nhấn mạnh, "Đừng lo lắng, tôi không phản ứng quá mức, chỉ muốn biết thôi. Đến với tôi, tôi sẽ giúp cậu tìm lời giải đáp."
Baek-ya nhìn vào đôi mắt đầy sáng tạo và hứa hẹn của Lee Hyun, trong lòng bắt đầu nảy sinh một cảm giác kỳ lạ - có lẽ sự nguy cơ và khó khăn này sẽ mở ra một chặng đường mới cho cậu, không chỉ là để giúp Ji-chan mà còn để tự hiểu rõ hơn về bản thân và tình cảm mà cậu dành cho người bạn thân kì lạ ấy.