Trong một buổi sáng tĩnh lặng, Rennosuke nhìn đầu bếp với ánh mắt lấp lánh. Hiyori, cậu bạn đồng nghiệp thân thiết, đang nấu một nồi cà chua lớn. Rennosuke không thể rời mắt khỏi anh chàng, vẻ mặt thiền sâu nhưng trong tim lại rối ren không ngớt.
"Anh có thể giúp em với không, Rennosuke?" Hiyori hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng quyết định.
Rennosuke ngơ ngác, không hiểu rõ lý do nhưng vui vẻ đồng ý. Trong khi họ làm việc, không khí trở nên thoải mái và gần gũi hơn.
"Em đã từng nghĩ đến tương lai sau khi tốt nghiệp chưa?" Rennosuke bắt đầu mở lời, tiếng nói như những vì sao xa lạ.
Hiyori đưa ánh mắt lên, bộ mặt hồn nhiên nhưng biểu cảm sâu sắc. "Em vẽ tranh, Rennosuke. Mơ ước của em là trở thành một họa sĩ nổi tiếng."
Rennosuke cười nhẹ, điều này làm Hiyori ngạc nhiên. "Anh cũng thích vẽ à?"
Rennosuke gật đầu, ánh mắt hướng về một bức tranh dễ thương dựa trên con mèo. "Vẻ ngoài đôi khi đánh lừa, Hiyori."
Hai người chìm đắm trong cuộc trò chuyện, từng chút một khám phá về nhau. Thời gian trôi qua êm đềm nhưng không ngờ, tình cảm trong họ dần nảy nở, khiến họ nhận ra rằng cuộc sống đã dự trù cho họ một mối quan hệ đặc biệt hơn chính những tấm bản vẽ đầy sức sống của họ.