Trong căn phòng tối om, ánh đèn mờ lung linh giữa hai cơ thể trần truồng. Min-hyuk nhìn vào đôi mắt của In Woo, sự bất ngờ và hoang mang như chiếc lá rơi vào lòng hồ. "Người tôi từng nghĩ hiểu nhất, lại che giấu điều này sao?" Min-hyuk tự vấn mình, trái tim đập loạn nhịp.
In Woo ôm Min-hyuk vào lòng, anh hỏi êm đềm: "Cậu có tức giận không?" Min-hyuk không trả lời, chỉ cảm nhận hơi ấm từ vòng tay kia. Cảm xúc trong anh đan xen giữa sự phẫn uất và cảm kích. "Kể từ khi nào? Tình cảm ấy đã tồn tại trong bao lâu?"
Những suy tư lan tỏa như bão táp trong đầu Min-hyuk. Anh nhận ra rằng, quãng thời gian mà hai người bạn thân bên nhau không chỉ dừng lại ở mức độ tình bằng hữu. In Woo kể về những nỗi niềm, khát khao, và tình yêu không được thổ lộ. Min-hyuk chợt hiểu, In Woo không hề từ bỏ tình cảm của mình.
Những gì xảy ra trong căn phòng hôm nay đã thay đổi mọi thứ. Bí mật từng kín đáo giờ trở nên rõ ràng như bức tranh vẽ hoàn chỉnh. Min-hyuk không biết phải nói gì, chỉ biết giữ chặt lấy In Woo trong vòng tay, như muốn bảo vệ hạnh phúc ẩn chứa từ quãng thời gian dài mà hai người đã dành cho nhau.