Trong quán tarot ẩn mình trong bóng tối, bí mật và khó lường. Khói thuốc lá lơ lửng, nhạc jazz nhẹ nhàng phảng phất sóng điệu. Bài tarot được lật ra, lờ mờ dưới ánh đèn mờ ảo.
"Cậu không nên quá lo lắng về tương lai, mọi thứ sẽ đến đúng lúc thích hợp," người bói tarot nói nhẹ nhàng.
Cậu không sao nỡ, dường như muốn thổ lộ điều gì đó, nhưng ánh mắt còn lúng túng.
"Anh... Anh ấy... tôi...", cậu gào lên, nhưng lời thì lại ngập ngừng.
"Đừng lo, hãy để tự nhiên đi," người bói nở nụ cười nhàn nhạt.
Và rồi, từ góc tối đánh lẻ bóng, đại ca xuất hiện. Ánh đèn khắc sâu dấu vết trên khuôn mặt đầy vẻ mạnh mẽ, nhưng ánh mắt lại rộng lượng. Lời thì không cần, chỉ ánh mắt đã đủ hiểu biết.
Cậu giật mình, không ngờ rằng mình chỉ là một viên cờ trong trò chơi của đại ca. Cảm xúc khôn nguôi tuôn trào, nhưng cậu vẫn cố gắng kiềm chế.
"Dám yêu đại ca sao? Thật ngốc," đại ca cười cợt, nhưng lại vỗ nhẹ vai cậu, như một sự khích lệ.
Và từ đây, câu chuyện tình của cậu và đại ca, không còn chìm trong bóng tối, mà trở nên rực rỡ dưới ánh sáng của những bí mật được bộc lộ, của những khát khao điên cuồng không thể kiềm chế.