Trong bóng tối của căn phòng học, sự im lặng chỉ bị phá vỡ bởi tiếng nhạc nhẹ từ tai nghe của Ida. Anh đang tập trung vào việc học bài khi cánh cửa bất ngờ mở ra, để lộ một hình bóng hầm hập bước vào. Đèn từ ngoài đường chiếu vào, làm bóng lưng của người đó trở nên lớn hơn bình thường.
"Anh không thể lẻn vào phòng của tôi như thế, Akutsu!" Ida lên tiếng, ánh nhìn nghi ngờ.
Akutsu không đáp, chỉ bước vào góc phòng và ngồi xuống trên bàn học của Ida mà không hỏi xin phép. "Mày sao có thể ngồi học chăm chỉ như thế được?" Anh nhìn trực tiếp vào Ida, ánh mắt như muốn xuyên thấu tâm hồn cậu.
"Cậu cần gì đến phòng tôi?" Ida cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng lòng không thể không đập thình thình.
Akutsu nhìn chằm chằm vào Ida một lúc, rồi chầm chậm trượt xuống đôi môi hồng mềm. "Vì mày thích tôi chứ không phải học hành."
Ida giật mình, không thể tin vào những lời này. Tình cảm thầm kín từ lâu của mình đối với Akutsu, giờ đây đã bị bóc trần. Hai bộ não cạnh tranh trong đầu Ida, một nửa muốn chạy trốn, một nửa muốn trút hết lòng mình vào cảm xúc bị lấp lánh.
Và cuộc sống của Ida từ đó đã không còn yên bình như trước, mà biến chuyển thành một vòng xoay đầy kịch tính, bất ngờ, và cảm xúc không dứt. Cho đến khi trái tim của hai người họ cùng hòa mình vào nhau, tạo nên một tình yêu đẹp đẽ và sâu đậm hơn bao giờ hết.