Ngày đầu tiên chuyển đến ngôi trường mới, tôi vô tình chạm trán với anh chàng đẹp trai, lạnh lùng nhất trường. Nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của anh, tôi không thể rời mắt. Cảm giác lạ lùng này từ đâu mà ra? Tôi không hiểu.
Bước chân vào lớp học, tôi nhận ra, anh chính là đàn anh mới của tôi. Liệu đây có phải là duyên phận đã đưa chúng tôi đến với nhau?
Dần dần, tôi nhận ra rằng anh luôn giữ khoảng cách với mọi người. Ôn nhu, nụ cười ấm áp chỉ dành cho tôi. Anh không giỏi nói lên tình cảm, nhưng những hành động nhỏ nhặt từ anh đã làm trái tim tôi lạnh lẽo tan chảy.
Cuộc sống học đường không hề êm đềm, những thử thách, khó khăn đã đến với chúng tôi. Nhưng đôi ta sẽ cùng nhau vượt qua, dù phải đối mặt với cả thế giới này.
Những rắc rối từ quá khứ của anh dần dần hé mở, tôi hiểu rằng anh không phải lạnh lùng vì bản chất, mà là vì quãng thời gian quá khứ đầy bi kịch. Tôi quyết định không rời xa anh, tôi sẽ ở bên cạnh anh, yêu thương và chăm sóc cho anh.
Và rồi, thời gian trôi qua, tình cảm giữa chúng tôi càng trở nên chặt chẽ hơn, không thể tách rời. Và tôi hiểu, đừng hòng tuyệt giao với tôi, bởi vì chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau.