Khi cậu từ từ mở mắt, thứ đầu tiên cậu nhận ra là mình nằm trên sàn bê tông lạnh giá của một tầng hầm tối tăm. Ánh đèn mờ nhạt chiếu rọi từ trên cao hé lộ những rãnh sắt tạo nên không gian u ám bao quanh. Cậu cố gắng đứng dậy, nhưng cảm giác đau đớn từ cánh tay phải khiến cậu gãi gờ làm cậu nhảy lên.
Khi ánh đèn chập chờn, cậu phát hiện ra vết thương trên cánh tay của mình. Đó không phải là vết cắt hay vết thương do va đập mà còn hơn thế nữa, nó giống như... vết cắn!
Sự hoang mang bao trùm cậu, khi cậu nhận ra rằng cậu không nhớ được gì từ trước khi mình tỉnh dậy ở đây. Vật nuốt chửng cảm giác chẳng lành từ đoạn ký ức cuối cùng, cậu lấy hết can đảm nhìn về phía những bậu cửa thép lớn phía cuối hầm.
Những gì cậu thấy là hình ảnh một chàng trai, đôi mắt đỏ lửa và miệng to rộng đầy răng nanh. Hắn đang hướng dần về phía cậu, như một con thú săn mồi sẵn sàng để đớp bắt.
Cậu phải chạy, phải tìm mọi cách để thoát khỏi cơn ác mộng này. Chỉ còn thời gian là yếu tố cứu rỗi, chỉ có lòng dũng cảm và khả năng tự bảo vệ bản thân mới giúp cậu sống sót. Chạy trốn khỏi tầng hầm đen tối, chạy trốn khỏi sự truy đuổi của tên ác quỷ đó...