Trong ánh sáng lòe loẹt của đêm, Thư Sinh Tống Bệnh Kiều điềm tĩnh ngồi bên cạnh cửa sổ. Anh tựa hồ một viên ngọc hiếm, giữa thế giới hỗn độn, chẳng màng đến sự kích động hay ồn ào xung quanh. Nhưng đến khi Đại Kiều - mỹ nhân sư ưa thích của anh bị giam cầm và đưa đến trước mặt, Tống Bệnh Kiều bắt đầu trở nên sống động hơn.
Nhìn thấy Đại Kiều hiên ngang, anh không kìm được sự ngạc nhiên. Đôi mắt xanh biếc của Đại Kiều như hai viên ngọc lấp lánh, khiến tim anh đảo lộn. Từng cử động của Đại Kiều như lời đề nghị mà anh không thể từ chối. Dần dần, Tống Bệnh Kiều cảm thấy bản thân mình đang bị cuốn hút vào vòng xoáy của tình cảm.
Dù nguy hiểm và cấm kỵ, Tống Bệnh Kiều không thể rời mắt khỏi Đại Kiều. Họ như hai phận tử hấp dẫn nhau, từng chạm nhau như lửa và băng, tạo nên cảm giác mãnh liệt và mê hoặc không thể tả. Tình yêu của họ được đan xen trong một thế giới đầy thử thách và nguy hiểm, nhưng đó cũng chính là những vụn vỡ góp phần tạo nên câu chuyện đầy mê hoặc và kịch tính.
Tống Bệnh Kiều và Đại Kiều, hai vận mệnh đã được định sẵn từ trước mà họ không thể lìa xa. Hai linh hồn gặp nhau, hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh tình yêu đẹp đẽ và đầy sức mạnh, khiến cho người đọc không thể rời mắt khỏi trang giấy nào.