Trong một ngày làm việc bận rộn, Tae-ho bắt gặp ánh mắt hấp dẫn của Se-jun, tân binh người mới. Se-jun thường xuyên tìm cách tiếp cận anh, khiến Tae-ho cảm thấy mơ hồ về những cảm xúc lạ lẫm trong lòng mình. Mặc dù hiểu rằng môi trường làm việc nguy hiểm không phải thời điểm thích hợp, nhưng Se-jun vẫn không ngần ngại thể hiện sự quan tâm và chăm sóc đặc biệt đến Tae-ho.
Mỗi cử chỉ của Se-jun đều làm Tae-ho bối rối, anh cảm thấy như có một lực hấp dẫn không thể chối từ giữa họ. Mối quan hệ giữa họ dường như không thể định rõ, nhưng từng cử chỉ, từng lời nói và từng ánh nhìn đều khiến cả hai càng trở nên lúng túng và mong manh hơn bao giờ hết.
Khi đêm về, Tae-ho không thể kìm lòng khi nhìn thấy Se-jun đang dừng bước trước cửa phòng mình. Anh nhìn vào đôi mắt đầy ánh sáng của Se-jun, và từng thì thầm như một lời thề với chính bản thân rằng anh muốn bảo vệ và là nơi an toàn cho Se-jun.
Những xúc cảm mơ hồ dần trở nên rõ ràng trong tâm trí Tae-ho, và anh nhận ra rằng, trái tim anh đã dần rung động bởi người bạn đồng hành không ngờ này. Với sự can đảm và quyết tâm đối diện với tình cảm của mình, Tae-ho đưa tay vươn ra và nắm lấy bàn tay Se-jun, biểu hiện của sự chấp nhận và khẳng định tình yêu đang nảy nở trong lòng họ.