Tristan, một chàng trai tinh nghịch và ngạo mạn, lạc vào đêm mưa gió khiến chiếc xe của anh lật ngửa giữa đường. Ngơ ngác bước ra khỏi xe, anh không ngờ rằng đó lại là tuyệt vọng của cuộc đời mình. Không lâu sau, một anh chàng đi xe máy ngang qua, ánh đèn pha chiếu sáng bộ mặt hốc hác của Tristan.
"Cần giúp đỡ?" Anh chàng đi xe máy tỏ ra quan tâm, bước lại gần Tristan.
Dù từ chối ban đầu, nhưng sự lịch lãm và sức mạnh của anh chàng kia cuốn hút Tristan không thể cưỡng lại. Họ cùng nhau đẩy chiếc xe lật ngửa vào lề đường. Mảnh vỡ kính đen kịt phản chiếu ánh đèn đường, khiến Tristan nhận ra đôi mắt biết nói của người kia chứa đựng nhiều ẩn số khó đoán.
"Xin cảm ơn... và tôi không kịp tên mình."
"Mitch. Mitch Anderson," anh chàng lắp bắp trả lời.
Dần dần, Mitch và Tristan dần hiểu rõ nhau qua những cuộc trò chuyện và cả cái nhìn sâu thẳm từ mắt đến tâm hồn. Họ nhận ra rằng mình không chỉ đối đầu với nhau mà còn đang đối đầu với chính bản thân mình, những khúc mắc, nỗi sợ hãi và tình cảm mà từ lâu họ đã giam giữ. Liệu tình cảm ấy, có đủ lớn để vượt qua mọi thử thách của cuộc sống và những tên địch từ quá khứ?