Trong căn phòng lạnh lẽo số 109 của khu nhà trọ cũ kỹ, hai người trẻ đều đang đối diện với cảm xúc mà họ chưa từng trải qua trước đây. Lâm - chàng sinh viên trẻ đẹp trai, học giỏi nhưng luôn tỏ ra lạnh lùng, tự lập. Trong khi Linh - cậu bé đã từng phải lòng cậu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng luôn giấu kín tình cảm trong lòng.
Bước vào phòng, không gian đột nhiên trở nên nặng nề theo từng ánh mắt hướng về phía nhau. Lâm cảm thấy trái tim mình đập ồn ào hơn bao giờ hết, còn Linh thì tim lại đập như muốn nhảy ra khỏi ngực. Họ nhìn nhau lần cuối trong im lặng, rồi ánh mắt của họ cùng hòa quyện vào nhau.
"Linh, tớ..." Lâm mở miệng, nhưng không thể hoàn thành câu nói.
"Đừng nói gì cả..." Linh ngắt lời, bước gần hơn với Lâm.
Và rồi, ẩn trong sự im lặng, bản thân họ đã thấu hiểu tình cảm từ ánh nhìn của đối phương. Lâm đưa tay vòng qua vai Linh, từ từ kéo cậu vào trong vòng tay ấm áp. Linh nhẹ nhàng đặt đầu vào ngực Lâm, cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp căn phòng. Họ không cần phải nói nhiều, bởi trong khoảnh khắc ấy, tình cảm đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Kể từ đó, căn phòng số 109 không còn lạnh lẻo nữa, nó đã trở thành tổ ấm ấm áp cho tình yêu đôi lứa của Lâm và Linh.