Trong căn phòng tối om, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng lên khuôn mặt cậu thiếu niên đau khổ. Anh chàng Trần Huyền hồi tưởng về cuộc sống đầy gian truân và cô đơn mà anh đang phải trải qua. Huyền yêu đương yêu mến người bạn thân từ thuở nhỏ, Ngọc Phong, nhưng không dám thổ lộ tình cảm của mình với anh chàng nổi tiếng thông minh và lạnh lùng.
Những giọt nước mắt lặng lẽ của Huyền rơi trên gối, rốt cuộc đã không kề vai Ngọc Phong như những giấc mơ êm đềm anh đã mơ ước. Trong lúc tuyệt vọng nhất, từ bóng tối bỗng hiện lên một hình bóng quen thuộc - là Tuấn Anh, người bạn đồng cam cộng khổ của Huyền. Tuấn Anh lặng lẽ đến bên Huyền, vuốt nhẹ mái tóc của cậu, đôi mắt rõ ràng tràn ngập nỗi lo lắng.
"Bạn đừng lo lắng, tôi ở đây với bạn mà." Tuấn Anh nhẹ nhàng nói.
Sự ấm áp và tình bạn chân thành từ Tuấn Anh đã dần đánh tan đi lạnh lùng và cô đơn trong con tim Huyền. Dần dần, Huyền bắt đầu mở lòng với Tuấn Anh, chia sẻ những tâm tư, nguyện vọng và những giấc mơ tương lai của mình. Hai người bạn trở nên gần gũi hơn, và mọi khúc mắc dường như được giải quyết một cách tự nhiên.
Nhưng liệu tình cảm giữa Huyền và Tuấn Anh có thể vượt qua thử thách và khó khăn, hay chỉ dừng lại ở mức tình bạn? Câu chuyện về sự tìm kiếm ý nghĩa của tình yêu và tình bạn đã được mở ra, và cuộc sống của hai chàng trai trẻ sẽ đi về đâu, chỉ thời gian mới có thể lờ mờ đáp án.