Bên dòng nước yên bình, Ánh Trăng Trầm Ngâm nhìn thấy Thiên Lang - người mà anh yêu trong im lặng và xa xăm. Đêm đầy sao sáng như muôn vì sao, cả hai đều biết tình cảm của mình dành cho đối phương không thể chối cãi. Nhưng ràng buộc về tôn thờ gia đình và cả trách nhiệm của mình đối với ngôi trường sư phạm đã khiến tình yêu của họ trở nên phức tạp.
Dưới ánh trăng nguy nga, Thiên Lang vội vàng rời bỏ ánh mắt uất ức của Ánh Trăng Trầm Ngâm, mang theo bức thư tuyệt mệnh từ hoàng đế. Ánh Trăng Trầm Ngâm thấp thỏm ngồi xuống, đọc từng chữ trong bức thư định mệnh. Sự lựa chọn giữa tình yêu và trách nhiệm giáo dục đeo đuổi anh như cái bóng, khiến tim anh trở nên nặng nề.
Từng ngày trôi qua, Thiên Lang sống trong sự sống chết chưa rời, trong khi Ánh Trăng Trầm Ngâm vẫn dành sự tận tâm dạy dỗ học trò. Nhưng không ai phủ nhận rằng cả hai vẫn thuộc về nhau, dù tất cả đều đi ngược lại với định mệnh.
Một đêm trong vườn hoa thơm ngát, Thiên Lang và Ánh Trăng Trầm Ngâm gặp nhau một lần nữa. Trong vòng tay của nhau, họ không còn ngần ngại nào nữa. Dưới ánh trăng tròn, tình yêu của họ rực lên như ngọn lửa mãnh liệt. Bước sang ranh giới giữa tình yêu và trách nhiệm, họ quyết định cùng nhau chiến đấu vì tương lai mà họ mong chờ.