Do Hoon đứng trước căn nhà mà anh đã từng gọi là 'ngôi nhà của tình yêu'. Mọi kỷ niệm đẹp nhất giờ đây nhuốm màu bi kịch. Anh nhớ những ngày hạnh phúc bên Ye Jun, nhưng đau đớn nhất vẫn là cảm giác bị tổn thương. Anh muốn quên đi tất cả, nhưng không thể nào xóa đi hình bóng của Ye Jun trong tâm trí.
Một cơn gió mát làm Do Hoon tỉnh táo. Anh quyết định không để mình bị đánh bại bởi tình cảm. Anh quyết định mạnh mẽ đối diện với sự thật đau lòng. Anh cảm ơn Ye Jun đã dẫn anh đến với tình yêu, nhưng cũng phải chấp nhận rằng đó là quá khứ. Do Hoon rõ ràng không thể sống mãi trong quá khứ, và anh biết mình cần phải tiến lên phía trước.
Do Hoon quyết định bước vào căn nhà một lần nữa, để kết thúc mọi chuyện một cách đúng đắn. Anh không muốn giữ kín những cảm xúc của mình. Anh muốn thú nhận sự yếu đuối, muốn nói lên bao nhiêu tình cảm anh dành cho Ye Jun. Và cuối cùng, khi Ye Jun đứng trước mặt anh, Do Hoon không thể kìm nén nổi nữa. Anh thú nhận mọi điều, từ sự hạnh phúc, đau khổ, cho đến tình yêu sâu đậm nhất mà anh dành cho cậu.
Và khi những lời thú nhận đọng lại trong không gian rộng lớn, Do Hoon cảm thấy nhẹ nhõm hơn, như một sự giải thoát. Cuối cùng, anh biết mình đã đủ dũng cảm để đối mặt với chính mình và để bước vào một cuộc sống mới, không còn bị giam giữ bởi quá khứ.