Đêm hôm đó, trong cơn mưa rất lớn, anh chạy tới, đôi mắt đỏ hoe và ánh đèn xe dẫn theo sự sáng rực của tình yêu. Trong lòng Tan, điều gì cũng rối ren, cảm xúc bắt đầu dâng trào và bản thân anh không thể kiểm soát được nữa. Anh bước tới gần hơn, gương mặt ướt đẫm và ánh mắt đầy sự điên cuồng.
"Chúng ta nên dừng lại ở đây," Tan nói, cố gắng giữ cho giọng nói bình thường mặc dù trong lòng anh đang rối bời.
Nhưng Khoa, anh chàng mạnh mẽ và quyết đoán, không chịu nghe theo. "Không, chúng ta phải tháo gỡ mọi sự hiểu lầm. Tôi sẽ không để cho chúng ta mất lẫn nhau." Ánh sáng từ ánh đèn xe chiếu rọi cả hai người, làm nổi bật nét đẹp rạng ngời trên gương mặt anh chàng lãng tử, nhưng cũng làm nổi lên nỗi khắc khoải trên gương mặt của Tan.
Hai người đứng đối diện nhau, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài bước chân. Tan nhìn thấy ánh mắt đầy đau khổ của Khoa, nơi ẩn chứa những khát khao, những cảm xúc sâu thẳm mà anh chưa từng thể hiện trước đây. Những tin tức buồn từ quá khứ cuối cùng cũng được giải quyết, và Tan không thể che giấu nổi sự phấn khích trong lòng.
Tất cả những lo lắng và hoài nghi bắt đầu tan biến, chỉ còn lại tình yêu đơn phương cháy bỏng như lửa. Và giữa cơn mưa lớn, họ bắt đầu gần nhau hơn, từng bước chân thấp thoáng qua không gian, không đợi nữa, không ngần ngại nữa, chỉ còn lại sự hạnh phúc tràn ngập trong ký ức.