Trên con phố đang vắng người, ánh đèn đường lờ mờ chiếu sáng những bước chân vội vã bước qua. Trời bắt đầu mưa rào, tạo nên âm thanh đầy u ám. Trong cái tối ấy, Huy – một chàng trai trẻ với gương mặt điển trai và đôi mắt sâu thẳm bước nhanh trên con phố khá vắng này. Anh ta cảm thấy hơi sợ hãi khi bị mưa gió ám ảnh bước nhanh hơn trong từng bước chân mình. Bỗng nhiên, một hình bóng quen thuộc xuất hiện từ bóng tối, khiến trái tim anh đập mạnh hơn.
"Lam ah, tại sao em lại ở đây? Mưa lớn như vậy, em không sợ sao?" – Huy lặng lẽ đến bên cạnh Lam, người yêu cũ của anh.
Lam nhìn Huy bằng ánh mắt lạnh lùng, không đáp lời. Anh phủi nhẹ sợi tóc ướt của cậu nhóc trước mặt, thấp thoáng nụ cười đắng cay. "Vào đây, tôi mang em đi về." – Huy niềm nở đưa tay ra, nhưng Lam nhẹ nhàng từ chối.
"Cậu muốn gì chứ?" – Lam lạnh lùng hỏi.
Huy thở dài, ánh mắt buồn bã nhìn Lam. "Tôi xin lỗi vì đã từng làm em đau, từng để em lạc mất niềm tin vào tình yêu. Nhưng anh không thể ngừng yêu em, Lam ạ. Anh xin em, hãy cho anh cơ hội để sửa sai, để anh được yêu thương em như ngày nào."
Lam không nói gì, chỉ đáp lời bằng sự im lặng. Anh nhìn thấu tâm tư của người trước mắt, hiểu rằng hành động sẽ nói lên tất cả. Huy bước gần hơn, ôm lấy Lam giữa cơn mưa rào, giọt nước mắt của họ lẫn lộn với nhau.Nhưng giữa âm thanh mưa rơi, hai trái tim dường như lại hòa cùng nhịp đập.