Trên con đường đá vắng vẻ, ánh đèn đường chiếu sáng nhẹ nhàng lên cặp đôi trẻ đang dạo chơi. Trên bàn tay mảnh mai của anh, chiếc nhẫn kim cương lấp lánh tỏa sáng, trong khi cạnh bên, chàng trai kia cũng cầm trên tay một chiếc hộp gỗ.
"Vì em, chỉ riêng em," anh chàng quỳ gối xuống, giơ lên chiếc nhẫn lên đầu gối của người kia. Chàng trai kia hôn nhẹ lên môi anh, rồi êm đềm mở chiếc hộp. Một chùm khóa sáng bóng bấm ra, ánh sáng lấp lánh phản chiếu lên đôi mắt mê hoặc của anh.
"Cưới em nhé," chàng trai rơi nước mắt, trái tim nóng ran của anh tan chảy trong niềm hạnh phúc lẫn lo lắng.
Những kí ức quá khứ quá đáng đọng lại trong trí óc, những khúc mắc từng khiến họ xa cách, bây giờ trở thành hình bóng của tình yêu. Cơn gió lạnh thoáng qua, kéo theo tiếng đàn piano nhẹ nhàng từ phía xa, như một điệu nhảy biết gợi ý cuộc sống mới của họ.
Đôi trai trẻ nắm tay nhau, cùng bước đi trên con đường mới, hứa hẹn điều gì đó trọn vẹn hơn cho tình yêu của họ. Khuy Thị, nơi mà hạnh phúc không phải là thứ xa xỉ, mà là điều dễ dàng nhận ra trong từng cái nhìn, từng cái sờ chạm, từng cái hôn.