Trên bậc thang đá cổ xưa, Thanh Chiết quỳ gối trước Hàn Di. Ánh mắt anh đầy vọng, trái tim rộn ràng lo lắng. "Anh muốn giải đề mà không phải chịu họa cùng em, Diêm Vương sao không nhường phép?"
Hàn Di cười nhẹ, tay vuốt nhẹ mái tóc dài vàng óng ả của Chiết: "Ước nguyện của em là âm trần bình yên, Thanh Chiết ạ. Còn tình em với ngươi, thì không gì hơn nó được thể mô tả."
Nước mắt tuôn rơi, Chiết ôm lấy Di, khóe miệng giọt nước mắt hoàn hồn. "Hồn em vĩnh viễn thuộc về ngươi, Hàn Di. Không gì có thể tách rời ta."
Nhưng phong ba bão táp, sóng ngầm dội về. Thanh Chiết và Hàn Di phải chiến đấu vũ trụ, cùng nhau vượt qua khó khăn khôn lường. Tình yêu giữa họ dần lớn mạnh, bản lĩnh và tình nguyện dâng hiến từng hơi thở.
Trên bãi cỏ xanh, đóa hồng Chiết Chi từ từ khép mình, bên cạnh đóa hồng Hàn Di nở rộ hơn bao giờ hết. Hai trái tim hòa quyện, không gian mãi mãi là của họ. Chiết Chi - một tấm gương sáng cho thế giới, tình yêu của hai người không thể chia cách nào.