Trong ánh đèn mờ ảo của quán cà phê, anh chàng Phong ngồi lặng thinh, đôi mắt hướng về phía cửa sổ mưa rơi nhè nhẹ. Lặng lẽ nhấp từng ngụm cà phê, hình ảnh của chàng trai Bảo vẫn hiện rõ trong tâm trí anh, khuôn mặt ấy vẫn in sâu trong ký ức.
""Anh không thể thể hiện tình cảm với em. Không thể..."". Câu nói của Bảo vang vọng mãi trong đầu Phong. Họ gặp nhau ở đây, nơi họ lần đầu tiên nhìn thấy nhau, nhưng giờ đây nó trở nên lạnh lùng và xa cách.
Một cơn gió lạnh thổi qua khiến Phong giật mình. Anh nhìn xuống chiếc đồng hồ và nhận ra đã gần một giờ kể từ khi họ hẹn nhau tại đây. Anh đau lòng nhớ đến lời từ biệt trước đây của Bảo, liệu tình cảm ấy có thể nào được hồi sinh?
Một bàn tay ấm áp chạm vào vai anh khiến Phong giật mình. Anh quay đầu lại và nhìn thấy Bảo đứng đó, vẻ mặt nghiêm túc nhưng đôi mắt vẫn chứa đựng một chút nuối tiếc. ""Em xin lỗi, Phong. Em không thể trốn tránh tình cảm của mình nữa,"" Bảo nói nhẹ nhàng.
Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má của Phong khi anh ôm chặt Bảo vào lòng. Hai người, trong ánh đèn mờ ảo và tiếng mưa rơi nhè nhẹ, họ tìm thấy nhau một lần nữa, với tình yêu mãnh liệt và sâu đậm hơn bao giờ hết.